Một chiều mưa gió, trời rét đậm, có một nhóm bạn cũ tụ tập trong một quán ven đường.
Sau một thời gian dài không gặp mặt, mọi người giờ đều đã thay đổi nhiều, còn tinh thần vẫn hừng hực như ngày nào, tình thân vẫn như thưở sinh viên hàn vi. Trong nhóm có 3 bạn giờ đã giữ vị trí cao ở tập đoàn lớn, 1 bạn là chuyên gia với mức thu nhập ~ thu nhập của 1 doanh nghiệp nhỏ, 1 bạn đã khởi nghiệp thành công từ một nhóm kỹ sư cùng đam mê, còn tôi đã sống sót qua 1 năm nhiều biến cố.
Mỗi người đều bận rộn với công việc, cuộc sống riêng, nhưng vẫn không thiếu thời gian cho bạn bè cũ. Chuyện hàn huyên xoay quanh những kỷ niệm linh tinh thời sinh viên & chuyển sang trao đổi về thực tại. Mỗi người đều làm việc với thời gian & cường độ bằng nhiều người khác & mang lại những giá trị khác biệt.
Các bạn của tôi, các bạn đều làm việc với tất cả khả năng của mình, các bạn được đánh giá cao & lên vị trí cao, rất cao dành cho "người làm thuê" vì tài năng riêng, và còn vì đam mê & khát vọng hơn hẳn các đồng nghiệp khác.
Mọi người đi làm đều cần trả công tốt, nhưng giá trị công việc không chỉ nằm ở lượng Obama kiếm về, nó còn nằm ở ý nghĩa công việc đó mang lại. Tất nhiên trước tiên cần lượng Obama đủ đáp ứng cuộc sống rồi mới nghĩ tới các thứ khác cao xa hơn. Thật mừng khi các bạn của tôi đều có định hướng rõ ràng & tìm thấy ý nghĩa của công việc mình làm.
Chuyện hàn huyên chuyển sang chủ đề tìm kiếm người tài cho công việc. Ba ông bạn đang làm quản lý đều gặp vấn đề tìm kiếm người phù hợp cho công việc. Vấn đề gặp phải là quá nhiều ứng viên có tâm lý làm việc chộp giật, cố gắng học đủ rồi ra đi. Ông bạn vừa khởi nghiệp và đang trên đà phát triển phán một câu xanh rờn :"tìm được một thằng ngu si & nhiều đam mê như mình khó thật".
(*Thằng nhận mình ngu si này thực ra rất thông minh).
Nhiều người sống hời hợt, thiếu đam mê, chạy theo số đông, mặt báo thì toàn tin hotgirl, lộ hàng, đâm chém giết chóc. Nhưng người Việt vẫn tự hào về vô số thứ được đứng nhất quả đất, tự hào, tự tung hô & không làm gì để góp phần tạo ra những niềm tự hào khác. Ông bạn giữ vị trí quản lý cao đã nói về bí quyết khiến doanh nghiệp của bạn giữ được vị trí tiên phong: "không tiếp tục phát triển thì sẽ bị đào thải, tất cả nhân viên đều phải liên tục tiến về phía trước".
Có một doanh nghiệp Việt vừa đưa 1 sản phẩm ra triển lãm công nghệ thế giới, vô số người lên mạng ném đá, phần đông còn lại thì nói thật tự hào. Các bạn tự hào vì điều gì ? Bạn có đóng góp gì tạo nên niềm tự hào đó ? Sau khi post lên Facebook, đăng tin xong, niềm tự hào đó có tắt ngấm sau ít ngày, niềm tự hào đó có cho bạn chút động lực để xắn tay lên làm một cái gì đó ?
Hãy xắn tay đào bới cho khỏi phí tuổi xuân
Mưa xuân vẫn phơi phới bay ........
*HN 1/2015 - cuộc họp mặt của những kẻ chân đất và tay không, trong một chiều mưa gió, rét đậm đầu 2015, *
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét