Thứ Ba, 17 tháng 9, 2013
Văn hóa ném đá và phê bình lấy lệ
Văn hóa ném đá
Không biết từ bao giờ hình thành thuật ngữ "ném đá". Cứ có gì mới lạ, không cần biết hay hay không là mọi người hụ nhau cùng búa rìu, mà gọi đúng thuật ngữ là "ném đá".
Thời trung cổ, phạm nhân trọng tội bị trói, cho ném đá tới chết. Lúc xảy ra xô xát, người ta cũng dùng đá ném nhau bươu đầu mẻ trán. Từ lịch sử đã thấy từ ném đá gắn với sự thù ghét, tiêu cực. Tới thời hiện đại có thêm khái niệm "ném đá tập thể" "ném đá cho vui".
Vậy là cứ có cơ hội là cả làng nước lại hò zô ta đi ném đá. Người ném đá thì vui, nhưng lâu dần cũng chả còn vui vì họ hành động theo trào lưu, có kịp cảm xúc gì đâu mà vui. Còn người bị ném đá thì tha hồ lãnh hậu quả
Từ chuyện ném đá, châm chọc người khác lại vắt sang chuyện góp ý, phê bình. Một đằng là tiêu cực đả phá, 1 đằng là góp ý xây dựng, ấy vậy mà không phải vậy.
Phê bình lấy lệ
Thường khi xây một cái nhà, quan trọng nhất là lên thiết kế móng, khung, thiết kế không gian. Rồi sau đó mới tới công đoạn xây, sửa, hoàn thiện.
Vậy mà nhiều cái nhà xây gần xong, đang sơn tút tát hoàn thiện lại có người quay lại góp ý nên chỉnh lại khung, sửa lại móng. Gia chủ mà thiếu tỉnh táo là bị mấy siêu nhân góp ý này quay cho tít mù.
Thêm một cái hay là họ tham gia từ đầu, nhìn cái thiết kế móng, khung thì lờ đi vì đâu có hiểu mà tham gia trực diện.
Rốt cục phê bình và góp ý vốn để cùng cải tạo mọi thứ lại trở thành lấy lệ để một số người thể hiện vẫn còn có họ.
Văn hóa ném đá, phê bình lấy lệ tuy khác nhau nhưng cùng biểu hiện một cách sống ngày càng hời hợt hơn, thiếu đi cảm xúc, cái tôi của mỗi cá nhân. Đánh mất chính mình mới là mất tất cả, thật đó
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét