Khi trở về tới HN, tôi đã muốn viết lại hành trình, viết để chia sẻ, viết để giữ lại những khoảnh khắc đáng nhớ đã qua, viết ngay và luôn để những khoảnh khắc đó không bị quên lãng dần theo thời gian . Nhưng công việc bộn bề, cuộc sống hối hả kéo dài cái ngay và luôn đó tới 1/2 tháng sau.
Tôi viết bài này trong 1 đêm HN mưa lớn, tôi đi mà như bơi để về được tới nhà, mặc áo mưa mà vẫn ướt như không.
Ngày này Nick Vujicic tới HN nói về nghị lực sống.
Trước đó 1 ngày, miền Nam mất điện do 1 xe cần cẩu quệt vào đường dây tải điện 500KV
Lại lan man, về chuyến đi này, trước khi bắt đầu chuyến đi, các thành viên trong đoàn đều nao lòng vì những câu truyện kể về nóc nhà Đông Bắc huyền thoại - đỉnh Tây Côn Lĩnh.
Trong một hành trình, không chỉ quan trọng đích chúng ta đã tới, mà hành trình ta đã qua cũng quan trọng không kém. Với chúng tôi cũng vậy, đặt chân tới đỉnh TCL là một cột mốc trong hành trình, còn chặng đường đã qua mới thực sự để lại nhiều kỷ niệm trong lòng mọi người.
Lộ trình chúng tôi đã đi
- Ngày 1: HN - Bắc Hà
- Ngày 2: Bắc Hà - Xín Mần - Cốc Pài - Vinh Quang- Tân Tiến - Túng Sán - thôn Chúng Phùng
- Ngày 3: Bắt đầu leo đỉnh Tây Côn Lĩnh
- Ngày 4: Lên đỉnh Tây Côn Lĩnh, quay về Vinh Quang
- Ngày 5: Vinh Quang - Hà Nội
--
Ngày 1
Ngày đầu tiên, đoàn gặp 1 đoạn đường bị sạt lở trên đường tới Lào Cai. Xe tải, xe con, xe máy đều phải xếp hàng dài chờ đợi. Không chịu lùi bước, cả đoàn đã tìm một con đường tắt đi qua đồi chè, qua 1 cánh rừng trồng để tránh đoạn ùn tắc - con đường này dân địa phương nói "không thể đi xe máy được".
Dọc đường đi là những thửa ruộng xanh mướt xen với những quả đồi trụi cây, chỉ còn trơ đất
'Đường ta đã qua, chìm khuất chân trời', đoạn đường lên Bắc Hà có những đoạn đèo dài khá đẹp
Tới Bắc Hà, đoàn nghỉ chân tại nhà sàn Thái Khẩn, nhà sàn khá đẹp với khuôn viên rộng bao quanh, chủ nhà nhiệt tình hiếu khách.
Buổi tối, đoàn được bác chủ nhà sàn chiêu đãi nhiều loại rượu quý ( nhân sâm, tam thất, tay gấu, ...)
Rượu ngon có bạn hiền, các thành viên trong đoàn trổ tài văn nghệ & kể chuyện hài làm mọi người quên cả thời gian. Điểm mặt các văn nghệ sỹ gồm Toàn tử tế & Hưng biết điều tới từ đường 5, mèo mập tới từ Quảng Trị, Linh so ciu tới từ Vinh city, Nhỡ tới từ HN, ....
Sau bữa tối, các thành viên quay về nhà sàn tiếp tục trò truyện tới khuya & đêm ngủ mơ về phiên chợ Bắc Hà sắp diễn ra vào sáng hôm sau.
Ngày 2
Cả đoàn dậy sớm đón bình minh & hái mất 1 góc vườn đào của bác chủ nhà sàn.
Chuyến dạo thăm phiên chợ Bắc Hà bắt đầu
Xôi ngũ sắc
Rượu ngô
Thảo dược
Thắng cố ngựa
Dạo chợ phiên Bắc Hà, cả đoàn được ngắm các trang phục độc đáo của đồng bào vùng cao, thêm hiểu về văn hóa & con người, ăn thắng cố ngựa, chọn mua 1 số đồ thủ công làm quà cho bạn bè, được ăn 1 loại kem mà người bán rao với khách Tây là "Việt nam ai-cờ-rim" :D
Chặng đường tiếp theo: Bắc Hà - thị trấn Vinh Quang
*Trước khi rời Bắc Hà, đoàn ghé thăm dinh vua mèo Hoàng A Tưởng
Đoạn đường từ Bắc Hà tới Vinh Quang có nhiều cảnh đẹp
Nhưng 'đường ta sẽ qua, nào ai biết tới' . Hơn 20km đầu tiên của con đường khá xấu, toàn sỏi đá.
Kỳ vĩ của núi rừng
& những con người khắc khổ
Đoàn dừng chân ở Vinh Quang để mua vật dụng cần thiết cho chuyến leo rừng sắp tới.
Một chút dốc, một chút gió bụi, một chút gập ghềnh trên đường đi từ Bắc Hà tới Vinh Quang chỉ là khởi đầu cho những vất vả chúng tôi sắp trải qua.
Vinh Quang - Túng Sán - thôn Chúng Phùng: chặng đường thử thách
Chúng tôi khởi hành từ Vinh QUang lúc trời bắt đầu tối.
Theo dân địa phương, đường khá khó đi, bảo mọi người nên nghỉ lại để sáng hôm sau đi.
'đường đi khó đâu vì ngăn sông cách núi
đường đi khó bởi lòng người ngại núi e sông'
Một chút khó sao phải ngại. Cả đoàn chuẩn bị tinh thần cho 1 cung đường vất vả & tiếp tục đi. Dù đã chuẩn bị tinh thần nhưng mọi người đều không ngờ đến những gì đang chờ đợi mình. Chúng tôi được chào đón bởi bóng tối, những con đường đang thi công dở, rồi chạy xe trên những con đường ven sườn đồi vốn chỉ dành cho dân bản địa đi bộ thăm ruộng.
Không sóng điện thoại, không biển chỉ đường, con đường mọi người đang đi chỉ theo lời chỉ đường của một người dân dưới chân núi.
Dừng chân giữa đường để nghỉ ngơi, cả đoàn mới rõ bên phải là ruộng bậc thang, đi chỉ sơ sẩy 1 chút là sẽ rơi xuống theo bờ ruộng khá cao.
Đường sóc làm con dream chiến của tôi đã bị rơi mất chìa khóa từ khi nào. Tôi nháo nhác đi tìm chìa. Một thành viên thấy xe vẫn nổ máy đã tốt bụng cắm chìa khác vào và tắt hộ máy để khỏi tốn xăng. Thôi xong, tắt được nhưng thử mở thì không chìa nào mở được. Nếu không nổ máy được thì chỉ còn cách tháo yếm ra để đấu dây điện trực tiếp. Sau 15p tìm kiếm không có kết quả, bác Toàn tử tế đã đoán chìa mắc yếm xe & giúp tôi thoát khỏi 1 tình huống oái oăm.
Đi qua bao con dốc thẳng đứng, gồ ghề đất đá, rồi điều tốt đẹp đã tới, cả đoàn gặp một thanh niên đang phóng minsk xuống. Anh ấy chính là người dẫn đường chúng tôi đã liên hệ. Mọi người mừng vui 'nhà anh ấy gần đây rồi, đã tới điểm dừng chân'.....
~1000m cuối: thử thách again
Nhưng ........mọi việc không như mơ, người dẫn đường báo 'đi lên nhà anh khó đi hơn đoạn vừa rồi'.
Vậy là vui thật rồi.
Rồi vất vả cũng qua, các xe đều lên tới nơi an toàn.
Cả đoàn nhanh chóng nấu nướng trong bóng đêm, dưới vài ngọn đèn pin, ăn bữa tối lúc nửa đêm, ngủ lăn lóc trên sàn nhà của người dẫn đường, tiếp tục mơ về đỉnh Tây Côn Lĩnh
Ngày 3: Leo đỉnh Tây Côn Lĩnh
Rừng Tây Côn Lĩnh đón chào đoàn với một trận mưa như bão. Tuy đã đặt đồng hồ để thức sớm nhưng nhiều thành viên vẫn ngủ tiếp vì nghĩ đợi mưa tạnh. Cho tới khi người dẫn đường thông báo vẫn khởi hành bình thường mọi người mới chịu tỉnh giấc.
Cảnh buổi sớm khởi động cho 1 hành trình đẹp:
Luộc chút trứng ăn chống đói khi leo rừng :(
Hành trình khám phá khu rừng hoang sơ bắt đầu
Chặng 1: Tới lán người trồng thảo quả
Đường đi khó, cần gậy trúc để thêm vững bước & để đánh rắn nếu gặp, nhưng suốt chặng đường không thấy con rắn nào hết
Ta đi qua nghĩa địa lính pháp
qua những thân cây cổ thụ ngàn năm
qua rừng thảo quả
qua nơi cây cối rậm rạp chưa có dấu chân người
Rồi nghỉ chân tại lán ven đường
ta đã chia cho nhau từng gói mì tôm, múc cho nhau từng chai nước suối, rồi về nhà hù nhau là có sán
Đoạn đường tiếp theo còn nhiều điều thú vị
Chặng 2: Hạ trại, ngủ đêm giữa rừng già
Đoàn tiếp tục đi tới điểm hạ trại
Rừng già, ít dấu chân người, điểm hạ trại do người dẫn đường chỉ không đẹp về phong thủy. Các hảo tử Toàn tử tế, Hưng biết điều, Quân Ng~, ... đã cân nhắc và chọn được một miếng đất cao, đẹp, nhìn ra bốn phía, hợp phong thủy để hạ trại.
Một nhóm dọn cây, chặt trúc lót lều & chuẩn bị cho bữa tối tưng bừng.
Một nhóm tranh thủ tắm suối, trong nhóm có đồng chí Gặp Vắt Lăn Ra Hét
Cả đoàn ăn tối :
Trời tối, sau khi thảo luận về đội Liverpool & Arsenal :D, tiết mục hợp ca dưới ánh lửa bắt đầu.
Ngày 4:
Chặng 1: Ăn tạm bợ, dọn dẹp khẩn trương, thẳng tiến đỉnh TCL
Cơm sống
+ thịt hộp = bữa sáng
Đang ăn cái gì thế này
Riêng đội này dù đói cũng cười được
Sau hơn 1 h đi bộ từ điểm dựng trại, chúng tôi đã tới đỉnh TCL
Định vị GPS chỉ ra chúng tôi đã tới đúng đỉnh, sai số rất nhỏ
Ảnh cả đoàn trên đỉnh TCL
(Tiếp: Đường về - men suối tìm gỗ Ngọc Am, hiên ngang về thị trấn trên xe tải chở đá ...........)
(Hà Nội có 1 tối mưa, 1 thời gian thuận lợi để viết tiếp)
Chặng 2: Trượt dốc, leo dây rừng xuống núi, lang thang ven suối tìm Ngọc Am
Đường lên đỉnh vất vả, đường xuống thì dễ ngã do dốc & trơn trượt.
Đường về như nhẹ nhàng với tất cả mọi người do các đôi chân đã quen sau 1 ngày đi rừng.
Lâng lâng cảm xúc sau khi đặt chân lên đỉnh TCL huyền thoại, 1 thành viên trong đoàn đã vượt lên dẫn đầu và lạc đường. Điện thoại không liên lạc được, hò hú không có tiếng trả lời, cả đoàn nháo nhác tìm. Cuối cùng người dẫn đường đã tìm được anh ta đang ung dung đi nhầm đường, nick name Long lạc lối ra đời tờ đó.
Tiếp tục xuống núi với những đoạn phải đu bám rễ cây,
đoàn đi chậm ngắm rừng cây khoe mình dưới nắng,
đi dọc trên thân cây lớnnhìn xuống vùng trũng, nghe tiếng nước chảy, mong tới được lòng suối để tìm chút gỗ Ngọc Am làm kỷ niệm
Dưới men theo con suối, người dẫn đường tìm được một đoạn gốc cây có bề ngoài nhẵn & đen do đã bị nước bào mòn.
Dùng dao dóc bỏ lớp ngoài, một mùi thơm hơi hắc hắc bay lên, người dẫn đường nhìn vân gỗ, ngửi mùi & nói đây chính là gỗ Ngọc Am., mỗi người trong đoàn mang theo 1 khúc nhỏ làm kỷ niệm.
Dao đẽo từ lõi khúc gỗ Ngọc Am tìm được dưới suối
Đi bộ thêm 1 đoạn đường, chúng tôi đã về tới nhà của người dẫn đường.
Tranh thủ nghỉ ngơi trong chốc lát, đoàn lên xe về thị trấn Vinh Quang để kịp trước trời tối.
Chặng 3: Hiên ngang về thị trấn trên xe chở đá
<Thôn Chúng Phùng - khoảng giữa chiều>
Một sự cố xảy ra với 1 xe trong đoàn, xe giờ chỉ có thể thả trôi dốc như xe đạp.
Sau hơn 1h thử sửa chữa không thành công, đoàn quyết định đẩy xe xuống xã Túng Sán để tìm hàng sửa xe.
Ủn đẩy lên dốc, thả xe trôi dốc, cuối cùng cũng tới hàng sửa xe ở Túng Sán lúc trời đã tối & sấm chớp báo hiệu 1 cơn mưa sắp tới
<Xã Túng Sán - hàng sửa xe>
Sau gần 2 giờ sửa chữa không có kết quả, xe hỏng tiếp tục được đẩy về thị trấn Vinh Quang.
Ủn đẩy lên dốc, thả xe trôi dốc lại tiếp tục, nhưng dưới bóng tối & dưới 1 cơn giông sắp tới.
Trong lúc mọi người đều mệt mỏi, giữa đường xuất hiện 1 lán của công nhân xây dựng, đoàn thuê 1 xe tải chở đá để chở xe hỏng & nhóm hộ tống. Trải nghiệm mới bắt đầu.
Xe và người được chất lên thùng xe, lái xe không quên trấn an mọi người " ngày nào anh cũng chở đá về thị trấn"
Xóc tới ê ẩm toàn thân, nghiêng ngả theo từng đoạn cua, đoạn dốc đề không văng ra ngoài, cúi đầu tránh cành cây & dây điện, đi dưới trời đang nổi cơn giông... chênh vênh & mệt mỏi nhưng nụ cười chưa bao giờ tắt trên môi các thành viên.
Vất vả rồi cũng qua, thị trấn Vinh Quang hiện ra trước mắt.
Bà chủ nhà nghỉ mắt tròn xoe & đón khách với một câu hỏi quá khó "sao đi bằng xe tải" :)
Các thành viên dồn chút sức còn lại vác xe xuống, ngay đó trời đổ mưa như trút. Vậy là quá may, mưa sớm hơn thì không biết khổ ra sao.